Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 614



CHƯƠNG 614

Hách Trung Văn bẻ tay Nhan Bích Loan ra, ánh mắt anh ta nhìn lên người Nhan Bích Loan đầy mỉa mai.

“Nhan Bích Loan, cô cút đi cho tôi! Dù cô có làm gì đi nữa thì cũng chỉ khiến tôi thấy buồn nôn mà thôi!”

Nói xong lời này, Hách Trung Văn lạnh lùng rời đi không chút lưu luyến nào.

Nhan Bích Loan suy sụp ngã trên mặt đất, trong đầu cô ta chỉ lặp đi lặp lại một câu.

Dù cô ta có làm gì thì cũng chỉ khiến anh ta thấy buồn nôn!

Sao Nhan Bích Loan cô ta có thể khiến đàn ông thấy buồn nôn được chứ?

Nhan Bích Loan cắn răng bò dậy khỏi mặt đất, cô ta nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía trước, túm thật chặt lấy tay Hách Trung Văn, hét lên với anh ta như thể đập nồi dìm thuyền: “Anh Hách, anh khinh thường em, anh cảm thấy Nhan Nhã Tịnh cao quý có phải không?”

Khoé môi Nhan Bích Loan tràn ngập hận thù, mỗi một chữ cô ta nói ra đều giống như đang gằn lên vậy.

“Anh nói em khiến anh buồn nôn, nhưng ít nhất em còn sạch sẽ, không bệnh không tật. Nhưng Nhan Nhã Tịnh thì sao? Nhan Nhã Tịnh cô ta không sạch sẽ, cô ta bị bệnh! Cô ta bị bệnh!”

“Nhan Bích Loan, cô nói ai bị bệnh cơ?” Ánh mắt Hách Trung Văn âm u, giọng điệu dày đặc ý cảnh cáo: “Nhan Bích Loan, cô còn dám nói vớ nói vẩn với tôi à, cô có tin tôi xé rách miệng cô không?”

“Anh Hách, cho dù anh có xé rách miệng em thì cũng không thay đổi được sự thật Nhan Nhã Tịnh bị nhiễm HIV! Lời em nói với anh là sự thật, chị của em đã tiêm cho Nhan Nhã Tịnh máu có chứa mầm bệnh AIDS, bây giờ Nhan Nhã Tịnh đã không thể nào lật ngược thế cờ được nữa rồi!” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhan Bích Loan vô cùng chắc chắn Nhan Vũ Trúc đã tiêm ống máu kia vào cơ thể Nhan Nhã Tịnh, bởi vì bên trong biệt thự của Nhan Vũ Trúc có camera, máy tính ở chung cư của Nhan Bích Loan có thể nhìn thấy hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra ngày hôm đó.

Cô ta nhìn thấy Nhan Vũ Trúc bị Lâm Tiêu ép đến mức chật vật trốn ra khỏi biệt thự, cô ta biết nếu cô ta nói chuyện này cho Hách Trung Văn biết thì sẽ hại Nhan Vũ Trúc, nhưng không có gì quan trọng hơn việc huỷ hoại Nhan Nhã Tịnh nữa rồi.

Huống chi, Nhan Vũ Trúc có khả năng đã không thể quay về nữa, người không thể quay về thì làm sao có thể quan trọng bằng nguyện vọng của cô ta được?

Bỗng dưng Hách Trung Văn quay mặt đi, anh ta nhìn chằm chằm vào Nhan Bích Loan, gằn từng câu từng chữ: “Nhan Bích Loan, ngậm cái miệng dơ bẩn của cô lại! Chị đại không thể nào bị bệnh đấy được!”

Nhan Bích Loan cười, cười đến u ám trông rất kỳ dị: “Anh Hách, anh không tin đúng không? Nhưng em lại có video nha! Em có video Nhan Nhã Tịnh bị tiêm đấy!”

Nhan Bích Loan ngừng cười, hai tay cô ta nắm chặt, bước từng bước đi đến trước mặt Hách Trung Văn: “Anh Hách, kết hôn với em đi! Nếu không, em sẽ đăng video này lên trên mạng, để người trên toàn thế giới biết Nhan Nhã Tịnh bị tiêm mầm bệnh AIDS!”

Nhan Bích Loan nói xong rồi từ từ xoay người, cô ta lấy một cái laptop Apple từ phòng ngủ ra.

“Anh Hách, nếu anh vẫn không tin thì anh có thể xem đoạn video này! Nhan Nhã Tịnh thật sự đã bị tiêm virus, cô ta đã bẩn rồi, anh Hách, vì sao anh cứ mãi u mê không chịu tỉnh vì một người phụ nữ dơ bẩn như vậy chứ?”

Dường như cô ta lo lắng Hách Trung Văn sẽ hoàn toàn chán ghét cô ta, sau khi đặt máy tính lên bàn trà Nhan Bích Loan lại nhẹ giọng: “Anh Hách, em biết chắc rằng lúc này anh đang rất tức giận, anh cảm thấy em đang đe doạ anh. Nhưng bây giờ em đâu còn cách nào khác, em thật sự quá thích anh, không có anh em không sống nổi!”

“Anh Hách, quên Nhan Nhã Tịnh rồi ở bên em đi, có được không? Em với con của chúng ta đều không muốn phải xa anh.”

“Nhan Bích Loan, chỉ vì cái gọi là mợ chủ Hách mà cô có thể làm bất cứ trò đê tiện gì!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.