Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 715



CHƯƠNG 715

Vừa mở mắt liền đối diện với gương mặt tuấn tú ai oán phóng to trước mặt mình.

Nhìn thấy dấu đỏ trên mặt Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vội vàng đưa tay ra vuốt v3 cho anh.

Ai biết được con côn trùng này lại là anh Lưu chứ, nếu như cô biết thì cô đã nhẹ nhàng hơn rồi.

“Anh Lưu, không phải là em cố ý đánh anh đâu, em không cẩn thận tưởng anh là côn trùng.” Nhan Nhã Tịnh vừa xoa xoa gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn, vừa áy náy nói.

“Hừ!”

Lưu Thiên Hàn kiêu ngạo xoay mặt qua một bên, tự dưng bị đánh, anh đã ấm ức lắm rồi, bây giờ lại bị người ta tưởng là côn trùng, anh vui lòng mới là lạ đó.

Còn… hừ?

Anh giận rồi có đúng không?

Lúc đầu Nhan Nhã Tịnh còn muốn dỗ dành người đàn ông càng ngày càng ngây thơ, nhưng mà nhìn thấy anh làm kiêu hừ hừ với mình như thế, nhất là lúc nãy cô muốn đứng dậy, nhưng eo lại như gãy mất, cô trực tiếp ngã xuống giường, Nhan Nhã Tịnh cũng tức giận.

Cô buông gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn ra, che giấu nụ cười trên mặt, bày ra bộ dạng hỏi tội mà nói.

“Anh Lưu, anh còn dám lý luận có đúng không? Nếu như không phải anh trộm hôn em, sao em có thể đánh anh, lúc đầu em đang ngủ say, ai kêu anh đánh thức em dậy?”

Nhan Nhã Tịnh muốn ngồi dậy nhìn Lưu Thiên Hàn từ trên cao, tốt nhất là nên có khí thế một chút, nhưng mà vừa mới hoạt động thì eo cô liền đau, trong lòng lại càng tức giận, cô trực tiếp ném cái gối vào gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn: “Hừ, em cũng biết hừ. Nếu như sau này anh còn lén hôn em, làm phiền giấc ngủ của em, có tin là em cắn chết anh không hả?”

Nhan Nhã Tịnh tưởng là cô nói xong lời này thì Lưu Thiên Hàn sẽ nhận ra lỗi lầm của mình, suy nghĩ một hồi, Lưu Thiên Hàn kề mặt đến gần, lại đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cô.

Lại lén hôn cô.

Nhan Nhã Tịnh vừa mới định dạy dỗ người đàn ông có tư tưởng vô cùng đen tối một trận, giọng nói chính trực của Lưu Thiên Hàn lại vang lên bên tai cô: “Bây giờ em có thể cắn anh rồi đó.”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa kịp phản ứng, anh đã cưỡng ép dán môi đến gần môi cô: “Cắn ở đây này.”

“…”

Lời nói này của cô không thể uy hiếp anh Lưu, sao lại có thể khích lệ anh tiếp tục chiếm tiện nghi của mình vậy chứ?

“Anh Lưu, cái đồ vô liêm sỉ.”

Sau khi bị chiếm tiện nghi, Nhan Nhã Tịnh đỏ mặt, nhịn không được mà mở miệng nói.

“Ok, nghe theo lời vợ, vô liêm sỉ.” Lưu Thiên Hàn mặt không đỏ tim không đập, quả quyết xuyên tạc ý tứ của Nhan Nhã Tịnh, tiếp tục làm việc chăm chỉ.

Nhan Nhã Tịnh không biết phải nói cái gì với anh mới tốt đây, hình như là cho dù cô có nói cái gì thì anh cũng sẽ có cách chiếm tiện nghi.

Vì để không tiếp tục bị người đàn ông vô liêm sỉ này chiếm tiện nghi, Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể sáng suốt duy trì sự im lặng.

“Vợ à, sau này chuyển đến ở cùng anh đi.” Lúc Nhan Nhã Tịnh đang giữ vững lập trường im lặng là vàng, giọng nói của Lưu Thiên Hàn lại vang lên bên tai cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.