Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 887



Chương 887

Bỏ đi, nếu cô thức thời như thế thì anh ta không so đo nữa, chỉ mong cô thật sự chúc phúc cho anh và A Ca.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, Lệ Hàn Tư xoay người rời đi.

“Lệ tổng.”

Tài xế tiến lên đỡ Lệ Hàn Tư, bị anh ta dùng sức hất ra, lạnh nhạt cao ngạo mà nói: “Cảm ơn, tôi tự đi được.”

Lệ Hàn Tư nghiêng ngả lảo đảo bước vào thang máy, một lát sau anh ta đã biến mất khỏi tiểu khu.

Lăng Kha nhìn bài trí trong nhà, cô ngồi trong phòng thật lâu, cuối cùng gọi điện thoại: “Mẹ, bán căn nhà trong hoa viên XX của con đi, ném hết đồ đạc trong phòng, đúng, tất cả luôn, con không thích đồ mình bị người khác chạm vào rồi.”

Khi rời đi, Lăng Kha không mang theo cái gì cả.

Đây sẽ là lần cuối cùng cô bước vào tiểu khu này.

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn và bọn Tống Chí Thượng mở hội nghị video, công ty của họ quá lớn, không thể buông công việc ngày nào cả.

Ngày mai seri trang sức “Phi Dương” có thể đưa ra thị trường trước một ít, hiện tại còn chưa đến cao điểm, trong thời gian ngắn doanh số không được cao lắm, chỉ đủ thỏa mãn nhu cầu thị trường, sau này sẽ tăng lớn sản lượng.

Thịnh Hoàn Hoàn muốn vài bộ tặng cho bạn tốt của mình.

Chủ nhật này, trận thi đấu của Thịnh Hoàn Hoàn vẫn được sắp vào buổi chiều, vì thế buổi sáng cô đến công ty làm việc, hôm nay bọn người Chu Tín không đi làm nên thời gian trôi qua thật yên bình.

Sau khi ăn cơm trưa, cô chuẩn bị đến đoàn xe, nhưng lại nhìn thấy Đường Nguyên Minh đứng bên cạnh xe mình, hắn dựa vào chiếc Bugatti màu đen, đôi môi gợi cảm có ngậm một điếu thuốc, sương khói lượn lờ quanh khuôn mặt anh tuấn đó.

Thấy cô, anh nâng ngón tay thon dài lên bóp tắt điếu thuốc, đôi chân dài bước nhanh về hướng cô, giọng nói trầm lắng rất êm tai: “Hoàn Hoàn, đến đoàn xe à?”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Vâng, sao anh lại đến đây?”

Kỳ thật cô muốn hỏi là sao anh lại biết cô ở đây?

Đường Nguyên Minh dịu dàng nhếch khóe miệng: “Hôm nay là cuối tuần, sáng sớm anh đến nhà em nhưng phát hiện em đã đi rồi, bác gái nói em đã đến công ty, cho nên…”

Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Cho nên anh chờ từ sáng tới giờ?”

Đường Nguyên Minh nghe xong thì bật cười, ngón tay thon dài búng lên trán cô: “Anh ngốc như thế sao? Anh cũng đến công ty một chuyến, biết buổi chiều em còn phải thi đấu vì thế mới lại đây chở em đi một đoạn đường.”

“Anh không cần lại đây chở em, em có xe.” Thịnh Hoàn Hoàn vội chỉ chỉ chiếc Ferrari của mình, cũng nói giỡn: “Hơn nữa em là tay đua chuyên nghiệp, kỹ thuật ghê gớm lắm.”

Cho nên anh không cần đặc biệt chạy tới chở em đâu

Ai ngờ Đường Nguyên Minh biết nghe lời phải: “Vậy em chở anh một đoạn đường đi, hai ngày nay anh mệt đến eo đau chân mỏi, vừa vặn có thể ngủ một giấc trên xe em.”

Đường Nguyên Minh nói, sau đó tự kéo cửa phụ lái ra rồi ngồi xuống.

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Cô đã tự đào hố chôn mình sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.