Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 374



Chương 374

Thân phận của Lăng Tiêu rất nhạy cảm, không tiện nói ra chuyện tai nạn xe.

“Chảy nhiều mồ hôi? Xe cả triệu bạc mà không có điều hòa sao?” Hứa Hương Tuyết cười mờ ám trêu chọc: “Hoàn Hoàn, con đừng giải thích nữa, tụi con vừa mới kết hôn, người lớn hiểu cả mà.”

“Da mặt Hoàn Hoàn mỏng, chúng ta đừng trêu ghẹo nó nữa.” Lăng lão thái thái cười không khép miệng được, nhìn dáng vẻ khó dằn nổi của Tiêu Nhi thì thật sự không bao lâu nữa là bà có thể bồng cháu rồi.

Thịnh Hoàn Hoàn khóc không ra nước mắt: “Bà nội, con và Lăng Tiêu thật sự không có…”

Lăng lão thái thái không muốn nghe cô giải thích: “Bà nội không cười con, ăn cơm ăn cơm.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Cô nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, hắn da mặt dày, mặt không đổi sắc, không nói một câu giải thích, dáng vẻ tao nhã dùng cơm kia cứ như chuyện không vui trên lầu chưa từng xảy ra.

Chị họ Thịnh Đình Đình liếc qua gương mặt Thịnh Hoàn Hoàn, đáy mắt hiện ra tia khinh thường và phẫn nộ, lúc này còn làm ra chuyện đáng xấu hổ thất lễ như thế, truyền ra không biết người ngoài sẽ chê cười như thế nào.

Thịnh Đình Đình cẩn thận quan sát vẻ mặt của Đường lão thái thái và Đường Nguyên Minh, cũng may họ cũng không biểu hiện bất mãn gì.

Từ ánh mắt đầu tiên, Thịnh Đình Đình đã coi trọng Đường Nguyên Minh, sợ hành vi thất lễ của Thịnh Hoàn Hoàn sẽ liên lụy thanh danh của cô ta.

Sau khi tiệc tối kết thúc, mọi người lần lượt rời đi, Lăng lão thái thái cũng đi rồi, nhưng Lăng Tiêu lại không có ý trở về.

Thịnh Hoàn Hoàn biết chuyện cô lo lắng nhất đã tới.

Cô không muốn cùng hắn trở về Lăng Phủ, không muốn chút nào cả.

Thịnh phu nhân nhìn ra Thịnh Hoàn Hoàn đang lo lắng, lập tức kéo cô qua một bên: “Lăng Tiêu có nói gì về chuyện kia không?”

Hiện tại đã trôi qua một ngày, là thật sự gặp ma hay là có người cố ý giả thần giả quỷ, việc này nên sớm điều tra rõ ràng.

Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc đầu: “Không có.”

Thịnh phu nhân nhăn nhăn mày: “Nếu không thì giữ Lăng Tiêu lại ngủ một đêm đi, hôm nay ông ngoại bà ngoại con cũng mệt mỏi, để họ sớm trở về nghỉ ngơi một chút.”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Con đi nói với anh ta!”

Kỳ thật trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn cũng không có tự tin này.

Sau khi Thịnh phu nhân về phòng, Thịnh Hoàn Hoàn hít một hơi thật sâu, đi về hướng Lăng Tiêu rồi ngồi xuống bên cạnh Lăng Thiên Vũ, ôn hoà nói: “Không còn sớm, đừng trở về nữa, ở lại chỗ này qua đêm đi, trong nhà còn có quần áo của anh và Thiên Vũ.”

Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Tiêu hồi lâu vẫn không nói lời nào, cô ngẫm nghĩ rồi nói với hắn: “Lúc tới đã xảy ra tai nạn xe, không phải anh hoài nghi có người làm sao, đêm nay đừng trở về.”

Lăng Tiêu nghiêng mặt qua, ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn cô: “Nếu là người làm, cô trở về với tôi thì vừa vặn có thể làm bia đỡ cho tôi.”

Lấy cô làm bia đỡ?

Chuyện này không phải nói giỡn, Lăng Tiêu thật sự làm ra được.

Ngực Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, vươn tay bế Lăng Thiên Vũ đang mơ màng sắp ngủ lên: “Tôi không muốn trở về, muốn về thì một mình anh về đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.