Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 542



Chương 542

Cô suýt ngã dúi mặt vào chậu than, tóc cháy tay bỏng, còn bị mọi người cười nhạo quở trách, nếu buông tha cho Lam Tiếu như vậy thì thật xin lỗi bản thân.

Lam Tiếu lần lượt khiêu khích, lần này còn ra tay ác độc, thật sự nghĩ cô là thánh mẫu, dễ ăn hiếp sao?

Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn lo lắng nhìn về phía Lam Tiếu: “Êm đẹp mà sao Lam tiểu thư lại ngất đi, không phải là mang thai tuột huyết áp đó chứ, Lăng Phi, em đừng đỡ cô ấy, mau buông ra, chị giúp cô ấy ấn huyệt nhân trung.”

Lăng Phi ngơ ngác nhìn cô.

Thịnh Hoàn Hoàn đi về hướng bọn họ, trấn an Lăng Phi: “Yên tâm, ông bà ngoại chị theo ngành trung y, ấn huyệt không làm khó được chị.”

Lăng Tiêu phối hợp mà lạnh nhạt nói với Lăng Phi: “Làm theo lời chị dâu đi.”

Lăng Phi đành đặt Lam Tiếu nằm xuống mặt đất, Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xổm xuống trước mặt cô ta, tay đặt dưới mũi Lam Tiếu, móng tay nhắm ngay vào phần yếu ớt nhất của sóng mũi mà bấm mạnh xuống.

Lam Tiếu đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón đau đớn, nhưng cái bấu này của Thịnh Hoàn Hoàn vừa đâm xuống thì cô ta vẫn không nhịn xuống kêu thảm thiết: “A…”

Đáy mắt Thịnh Hoàn Hoàn xẹt qua một tia cười lạnh, làm ra vẻ nhẹ nhàng mà thở ra rồi nói với Lăng Phi: “Tỉnh rồi.”

Lam Tiếu đành chậm rãi mở mắt ra: “Em, em làm sao vậy?”

Cái này… Người sáng suốt đều nhận ra vừa rồi Lam Tiếu chỉ giả bộ bất tỉnh.

Tuy Lăng Phi hơi ngây ngô, nhưng cũng không ngốc, có điều nhìn mặt Lam Tiếu trắng bệch lại đau lòng không thôi, tiến lên đỡ cô ta ngồi dậy: “Vừa rồi em bị ngất, không sao chứ?”

Lam Tiếu đỡ trán, sóng mũi rất đau, nước mắt sinh lý rơi xuống: “Em không sao, chỉ hơi choáng váng đầu.”

Thịnh Hoàn Hoàn “Tốt bụng” nhắc nhở: “Đứng lên trước đi! Mặt đất lạnh.”

Lăng Phi đỡ Lam Tiếu đứng lên: “Dậy đi em, chậm một chút.”

Lam Tiếu vừa đứng lên liền nhăn mặt, đưa tay ôm bụng: “Lăng Phi, bụng em đau quá.”

Thịnh Hoàn Hoàn lạnh lùng nhìn Lam Tiếu, sao thích diễn quá vậy.

Nhưng không cần Thịnh Hoàn Hoàn mở miệng, trong đám người đã có người không chịu nổi: “Ai nha, thật không được rồi, đầu tiên là giả bộ xỉu, giờ lại kêu đau bụng, cho rằng như vậy có thể tránh thoát à?”

“Đúng rồi, nhân chứng vật chứng đều đủ rồi, dám đẩy người ta vào chậu than, nếu không phải Thịnh Hoàn Hoàn may mắn được Lăng đại thiếu gia kéo lại thì không chết cũng bị hủy dung, không ngờ cô ta còn trẻ mà tâm tư lại ác độc như thế.”

“Đâu chỉ ác độc, quả thực là tâm địa rắn rết, rốt cuộc có thù hận gì mà lại muốn hủy diệt cả đời người khác như vậy.”

“Loại con dâu này có mang thai cũng không dám muốn…”

Ở đây không ít người đều là phu nhân lớn tuổi, lại có quan hệ thân thiết với Lăng gia nên cái gì cũng dám nói, lúc này mắng Lam Tiếu còn ác hơn Thịnh Hoàn Hoàn vừa rồi nhiều.

Lam Tiếu nhìn về phía vợ chồng Lăng Hoa Thịnh, chỉ thấy sắc mặt hai người xanh mét, trong ánh mắt nhìn cô ta mang theo phẫn nộ và oán trách, cả Quách Ngọc Trân luôn thích cô ta cũng đầy mặt tức giận.

Lam Tiếu biết mình đã mất đi yêu thích của cha mẹ chồng tương lai, hiện tại cô ta chỉ có thể giữ chặt Lăng Phi: “A Phi, anh phải tin tưởng em, lần trước Thịnh Hoàn Hoàn đánh sưng nửa bên mặt của em nên em chỉ muốn dạy cho Thịnh Hoàn Hoàn một bài học, không phải muốn đẩy chị ta vào chậu than.”

Thịnh Hoàn Hoàn đứng gần đó lạnh nhạt nói: “À? Vậy là hầu gái này muốn đẩy tôi vào chỗ chết đúng không.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.