Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 143



Chương 143

“Vậy thì đã sao?” Cô kiên định lại cố chấp: “Mộ Tư, đêm nay trừ anh ra thì em sẽ không chọn ai khác.”

“Nhưng anh và Bạch Tuyết có quan hệ gì? Có một lần tan học… Em thấy anh cõng cô ấy.”

“Cô ấy là con gái của chú tài xế, ngày đó chân cô ấy bị trẹo.”

“Vậy anh có thích cô ấy không?”

“Anh và anh trai của Bạch Tuyết – Bạch Băng là bạn tốt, cô ấy chỉ như đứa em gái của anh thôi.”

“Thật không?”

“Đương nhiên.”

“Mộ Tư, em tin anh.”

Anh nắm lấy tay cô trong lòng bàn tay.

Tay cô thật nhỏ, thật mềm, mềm như không xương.

Khuôn mặt nhỏ của cô trắng nõn xinh đẹp, cặp mắt đen nhánh như đá quý lộng lẫy.

Cô cười rất ngọt rất sạch sẽ, có chút ngây ngô, có chút ngượng ngùng.

Tất cả mọi thứ của cô đều tốt đẹp như vậy, mà anh lại che giấu một trái tim dơ bẩn.

Ngay vào ba tháng trước, cô ôm lấy anh từ phía sau, tin tưởng ỷ lại anh, giọng nói dịu dàng êm tai: “A Tư, không lâu nữa em sẽ tốt nghiệp, chờ tốt nghiệp rồi chúng ta liền kết hôn!”

Mộ Tư đau khổ nhắm mắt lại, không muốn nhớ lại nữa.

Bạn có từng được người ta tin tưởng vô điều kiện không?

Có người nào từng cố chấp điên cuồng vì bạn không?

Trong đời bạn có từng xuất hiện một người không hề giữ lại mà yêu bạn sâu sắc không?

Cô lương thiện mỹ lệ dũng cảm thông minh, rõ ràng là một cô công chúa cao quý, lại chịu tiếp nhận thân thể tàn tật của bạn, chịu giặt quần áo nấu cơm cho bạn, chịu đi mạo hiểm với bạn bằng cả sinh mệnh, chịu đối đầu với cả thế giới vì bạn.

Nếu không có, vậy bạn không cách nào cảm nhận được tâm trạng lúc này của Mộ Tư.

Lúc này anh như một đứa trẻ to xác chỉ có vài tuổi, không cẩn thận đánh mất con thú bông đã làm bạn với mình bao năm, anh đứng ngồi không yên, kinh hoàng mất kiểm soát.

Mộ Tư đột nhiên nhớ tới sáng sớm ngày Thịnh Hoàn Hoàn tới tìm mình, cô nắm chặt cái chân giả kia không bỏ, trong mắt như có muôn ngàn lời nói muốn kể ra.

Anh biết rõ cô tới đưa chân giả chỉ là tìm cớ gặp mình, nhưng anh lại buông tay ra, nói cô ném đi!

Đó là lần cuối cùng cô tới tìm anh, cô nỗ lực muốn nắm chặt tay anh, anh lại làm như không thấy mà buông cô ra, không chút lưu luyến xoay người rời đi.

Khi đó cô bất lực tuyệt vọng, đành phải đưa bàn tay về phía người khác.

Bàn tay mà anh buông ra lập tức có người thay anh nắm chặt, người mà anh vứt bỏ cuối cùng cũng thành vợ người khác.

Hiện giờ anh bỗng quay đầu lại, phát hiện phía sau đã không còn gì nữa, cô gái yêu anh 6 năm, từng nói muốn đi theo anh cả đời đã biến mất trong dòng người, hoàn toàn tan biến sau khi anh buông tay.

Mộ Tư không biết vì sao tim mình lại đau đớn, khủng hoảng sợ hãi như vậy, anh nhìn chiếc sô pha Thịnh Hoàn Hoàn vừa nằm, trong lòng cũng trở nên trống rỗng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.