Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 600



Chương 600

Cố Bắc Thành lắc đầu: “Đối phương dùng tên giả, cho nên em cũng không rõ lắm.”

Nam Tầm: “Bắc Thành, cảm ơn em đã nói cho chị biết.”

Sau khi kết thúc trò chuyện, Nam Tầm bắt đầu điều tra mấy tinh anh kia cho Thịnh Hoàn Hoàn, vứt chuyện nhà ở ra sau đầu.

Sau khi đi ra thương trường, Lăng Tiêu toả ra hàn khí như một cái tủ lạnh di động, Lam Nhan nơm nớp lo sợ đi theo phía sau hắn, không dám nói một tiếng.

Cô ta vốn định dẫn Thiên Vũ đi mua đồ chơi để cậu chậm rãi chấp nhận mình, có con nít nào mà không thích đồ chơi.

Nhưng đối mặt với những món đồ chơi mới lạ kia, Lăng Thiên Vũ không có chút hứng thú nào, sờ còn chưa sờ một cái, càng không muốn đi xuống khỏi người Lăng Tiêu.

Lam Nhan hao hết tâm tư lấy lòng, chọc Lăng Thiên Vũ phẫn nộ mà bắt lấy con chó bằng máy cô ta đưa tới rồi ném mạnh ra ngoài, khuôn mặt nhỏ nghẹn đỏ lên, cả người đều run rẩy.

Ánh mắt Lăng Tiêu như dao nhỏ dừng lại trên gương mặt cô ta: “Nếu đây là cách cô nói thì hiện tại liền cút cho tôi.”

Lam Nhan sợ hãi không nhẹ, cẩn thận đi theo phía sau Lăng Tiêu.

Mãi đến khi lên xe, Lam Nhan mới giải thích: “Em có cách, chỉ là cách này quá kích thích Thiên Vũ, sẽ làm nó nhớ tới… Nhớ tới vụ tai nạn xe kia, cho nên chưa đến đường cùng thì em không muốn dùng đến.”

Thấy sắc mặt Lăng Tiêu không tốt lên chút nào, Lam Nhan lại vội nói: “Lúc trước ở Mỹ, vì sự nghiệp mà em bôn ba khắp nơi, cho nên xem nhẹ Thiên Vũ, nó bị…”

Lăng Tiêu liếc cô ta một cái, Lam Nhan nhớ tới cái gì lập tức nhỏ tiếng lại: “Khoảng thời gian đó em lại không ở bên cạnh nó, không bảo vệ tốt cho nó, cho nên Thiên Vũ mới hận em như thế.”

Lam Nhan cẩn thận mà nhìn Lăng Tiêu, qua hồi lâu mới nghe hắn nói: “Về sau chuyện gì không nắm chắc thì ít nói lại, lần này nếu không thể làm Thiên Vũ chấp nhận cô thì về Mỹ với anh ta cho tôi.”

Lam Nhan gật đầu: “Vâng, em đã biết.”

Trở lại Lăng Phủ, Lăng Tiêu nhìn thấy Lăng Hoa Thanh.

Lăng Tiêu giao Lăng Thiên Vũ cho Bạch quản gia, Lam Nhan muốn tiến lên nói chuyện với Lăng Hoa Thanh, bị Lăng Tiêu nhìn thoáng qua lại lui trở về: “Chào bác, bác ngồi, con đi xem Thiên Vũ.”

Lăng Hoa Thanh gật đầu, Lam Nhan rất bất ngờ: “Vậy con đi lên trước.”

Lăng Hoa Thanh đến làm Lăng Tiêu rất vui, hắn ngồi xuống bên cạnh ông ta: “Ba tới lúc nào vậy, sao không nói trước một tiếng với con?”

Lăng Hoa Thanh cười cười: “Ba lại đây có mấy câu muốn nói với con, hiện tại ba là người rảnh rỗi, có rất nhiều thời gian, từ từ không sao cả.”

Lăng Tiêu nghiêm túc nghe: “Ba nói.”

Lăng Hoa Thanh nhìn lên lầu và hỏi: “Cô ta là mẹ ruột của Thiên Vũ?”

Thực hiển nhiên, “Cô ta” ám chỉ Lam Nhan.

Lăng Tiêu không phủ nhận.

Sau đó liền nghe Lăng Hoa Thanh nói: “Rất tốt, tâm lý con nít nhạy cảm, phải sống chung với mẹ ruột của mình thì thể xác và tinh thần mới khỏe mạnh lớn lên được.”

“Ba…” Lăng Tiêu nghe ra ngụ ý trong câu nói của Lăng Hoa Thanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.