Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu – Chương 886



Chương 886

Vì sao Lăng Kha lại không hận Lệ Hàn Tư nổi?

Bởi vì cô thấy được bóng dáng của mình trên người anh ta, một bóng dáng hèn mọn yêu mà không có được.

Một lát sau, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Lăng Kha cúi đầu, đứng trên cao nhìn xuống Lệ Hàn Tư ngồi dưới đất, chỉ thấy hai mắt anh ta đỏ ngầu, tóc rối tung, trên quần áo cũng dính vết bẩn.

Cô biết anh ta đã rất nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên thấy anh chật vật như thế.

Hồi cấp ba Lệ Hàn Tư là nhân vật phong vân trong trường, cao lớn đẹp trai, thành tích ưu tú, gia đình giàu có, là nam thần trong lòng mỗi cô gái.

Anh ta luôn xuất sắc, cái gì cũng đứng đầu, cứ như không có gì làm khó được anh, trừ Triệu Giai Ca.

Trên đời này chỉ có Triệu Giai Ca mới làm anh ta chật vật như thế.

Nhìn thấy Lăng Kha, Lệ Hàn Tư đỡ khung cửa đứng lên, tài xế của anh ta không yên tâm mà đứng đó không xa quan sát.

Lệ Hàn Tư dựa vào cửa, một tay bắt lấy vai Lăng Kha, lạnh giọng chất vấn: “Vì sao đến bây giờ mới mở cửa, vì sao không trả lời tôi?”

Khi nói chuyện, mùi rượu nồng nặc phà lên mặt Lăng Kha.

Lăng Kha nhăn mày, ngẩng đầu nhìn anh ta: “Lệ Hàn Tư, anh đi đi, về sau đừng đến nữa.”

Chắc Lệ Hàn Tư không ngờ Lăng Kha lại đuổi mình đi, mặt trầm xuống không tin nổi: “Cô nói cái gì?”

Lăng Kha bình tĩnh nhìn người đàn ông mình yêu thầm nhiều năm trước mắt, lại mở miệng: “Không phải anh yêu Triệu Giai Ca sao, vậy theo đuổi cô ta đi, anh và tôi không rõ ràng thì chỉ làm cô ta càng không thích.”

“Cô nói vậy là có ý gì?”

Lăng Kha nhìn thẳng vào anh ta, nhấn mạnh một chữ một: “Lệ Hàn Tư, quan hệ của chúng ta kết thúc, tôi chúc anh sớm ngày ôm được mỹ nhân về nhà.”

Lệ Hàn Tư cười lạnh: “Hình như cô đã quên hiện tại A Ca đã rời khỏi tôi, đều là nhờ cô ban tặng.”

Lăng Kha sửa đúng: “Anh sai rồi, anh chưa từng có được cô ta, sao lại nói là rời đi?”

“Lệ Hàn Tư, nếu anh thật sự yêu Triệu Giai Ca thì xin hãy toàn tâm toàn ý, đừng vừa dây dưa với tôi vừa làm ra vẻ thâm tình với cô ta, người anh nên khinh thường không phải tôi, mà là chính anh.”

Lệ Hàn Tư ngơ ngác nhìn Lăng Kha, hình như không ngờ lời này lại nói ra từ miệng cô.

Lăng Kha đẩy tay Lệ Hàn Tư khỏi vai mình, cuối cùng còn nói: “Nhiều năm qua tôi vẫn luôn sống hèn mọn dưới cái bóng của anh, cảm ơn sự sỉ nhục hôm nay của anh, nếu không tôi cũng không tỉnh táo lại được.”

“Lệ Hàn Tư, tôi yêu thầm kết thúc trong vô vọng, nhưng tôi mong rằng anh được như ước nguyện, được ở bên cạnh Triệu Giai Ca, nắm tay tới già.”

Nói xong, cô lui về phía sau hai bước, nhếch khoé miệng cười với Lệ Hàn Tư, ngăn cách tất cả giữa liên hệ cô và anh ta trong tầm mắt mơ hồ.

Tạm biệt Lệ Hàn Tư!

Cảm ơn anh đi cùng tôi trải qua tuổi thanh xuân mơ màng mà chua xót.

Lệ Hàn Tư đứng ngoài cửa thật lâu mới phản ứng lại, anh ta bị Lăng Kha đá, còn dùng cách thức làm anh không nổi nóng được.

Thôi, đêm nay anh ta đến cũng là tới cắt đứt quan hệ với cô, chỉ không ngờ còn bị cô dạy dỗ một trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.