Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân – Chương 165



Chương 165

Còn có rất nhiều người lấy điện thoại ra quay video.

Rõ ràng điều này đã được Lâm Thiếu Hằng sắp xếp sẵn.

Ngày mai chỉnh sửa video rồi đăng lên mạng, chắc chắn sẽ có thể tạo thành một tin sốt dẻo.

Nhìn thấy cảnh này, một số ít người đi đường đã tránh ra thật xa.

Ông chủ quán nướng cũng trốn vào trong góc, lặng lẽ lấy điện thoại ra gọi cho 110.

Lâm Thiếu Hằng nói: “Mộng Đình, cô là cô cả của nhà họ Lâm, cô không cần thể diện thì nhà họ Lâm vẫn cần thể diện. Đêm hôm khuya khoắt mà cô đi hẹn hò với một thằng đàn ông lạ ở đây, nếu có ai biết chuyện này rồi đưa lên mạng, cô nói xem có phải thể diện của nhà họ Lâm đều bị cô vứt sạch rồi không?”

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”, Lâm Mộng Đình không thể nghĩ ra rốt cuộc Lâm Thiếu Hằng làm như thế là có mục đích gì.

Lý Dục Thần trả lời giúp anh ta: “Anh ta có thể làm gì, rõ ràng là muốn bôi xấu thanh danh cô cả nhà họ Lâm của cô, bôi xấu luôn cả thanh danh của bố cô, từ đó sản nghiệp của nhà họ Lâm sẽ trở thành đồ trong túi của anh ta và bác cả cô”.

Trong mắt Lâm Mộng Đình tràn đầy kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin được.

“Nhưng có lẽ cậu cả Lâm đã quên, tôi là chồng chưa cưới của Mộng Đình, đi ăn khuya với chồng chưa cưới thì có gì mất thể diện?”, Lý Dục Thần tiếp tục nói.

Sau đó anh chỉ vào những người xung quanh: “Này, các anh quay video, khi nào đăng lên mạng nhớ cắt đoạn thoại vừa rồi của tôi nhé, kẻo người mất mặt lại là cậu cả Lâm đây”.

Những người cầm điện thoại quay video mờ mịt nhìn nhau, sau đó bỏ điện thoại xuống.

Mặt Lâm Thiếu Hằng biến sắc, anh ta chỉ thẳng vào mặt Lý Dục Thần: “Cái thằng họ Lý kia, mày được lắm! Lát nữa đánh cho mày rụng răng đầy đất, để tao xem mày có còn mạnh miệng được nữa không”.

“Lâm Thiếu Hằng, anh bày trò đủ chưa?”, Lâm Mộng Đình nổi giận.

“Em họ à, tôi chỉ muốn tốt cho cô, nhắc nhở cô đừng để bị kiểu đàn ông như nó lừa”, Lâm Thiếu Hằng giả vờ khuyên bảo: “Cô có biết nó là ai không? Mới vừa rồi nó còn dùng thân phận con rể nhà họ Lâm đi đấu chó với người ta ở trường đấu chó, suýt chút nữa thua đái trong quần kia kìa”.

“Không thể nào!”, Lâm Mộng Đình nói.

Lâm Thiếu Hằng nhún vai: “Tin hay không tuỳ cô. Có điều tôi nói cho cô biết, hôm nay tôi phải cho thằng nhóc này một bài học”.

“Anh dám á!”, Lâm Mộng Đình lấy điện thoại ra: “Giờ tôi sẽ gọi cho bố tôi”.

“Gọi, cô gọi đi, nói là cô đi hẹn hò ở ngoài, bị tôi bắt gian tại trận”, Lâm Thiếu Hằng tỏ vẻ khốn nạn.

Lâm Mộng Đình tức giận muốn chết, vừa định gọi điện thoại nhưng bị Lý Dục Thần ngăn cản.

Anh biết nếu gọi cuộc gọi này sẽ đúng như ý muốn của Lâm Thiếu Hằng.

Thứ mà người nhà họ Lâm để ý nhất là thể diện, đặc biệt là Lâm Thu Thanh, ông ta là người nắm quyền thực tế của nhà họ Lâm sau khi ông cụ lui về sau ở ẩn.

Rất có thể Lâm Thu Thanh sẽ vì thể diện, cũng như vì thanh danh của con gái mình mà thoả hiệp với Lâm Thiếu Hằng.

Lâm Thiếu Hằng sẽ nhân cơ hội đưa ra điều kiện, khi đó Lâm Thu Thanh muốn không đồng ý cũng không được.

Còn Lý Dục Thần sẽ trở thành công cụ nội đấu và vật hi sinh trong gia tộc của đối phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.