Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời – Chương 1598: Sủng phi hắc hóa 1



Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Khi Tô Yên tỉnh lại đã là ở trong không gian.

Lúc này, Tiểu Hoa thông báo

“Leng keng, chúc mừng ký chủ, đã về rồi a ~ rải hoa ~~~”

Tô Yên nghe xong

“Em đã khỏe?”

Tiểu Hoa vui vẻ nói

“Ký chủ, Tiểu Hoa lại có thể vận hành bình thường rùi óh~. Có lẽ là do Tiểu Hoa bị hít vào cây trâm hoa bỉ ngạn kia, tuy rằng cuối cùng cũng được thả ra, nhưng vẫn là bị ảnh hưởng một ít cho nên không nhạy. Được tẩm bổ trong vị diện vừa rồi, cho nên em lại khôi phục, có thể tiếp tục hoạt động nha.”

Tô Yên nghe xong, nói

“Ân”

“Leng keng, đang kiểm tra số liệu của ký chủ.”

Sau đó, Tiểu Hoa lại nói

“Trước mặt ký chủ là bảng số liệu

【dung lượng não】59

【giá trị thể lực】90.

Bởi vì ngài dùng hai trị số để rút thăm trúng thưởng, cho nên ngài còn 5 trị số có thể điều chỉnh.”

Đây là số liệu trước khi tiến vào Minh Giới.

Bởi vì còn chưa có dùng xong, đã bị hút vào cây trâm.

Hiện giờ ra ngoài, đương nhiên phải tiếp theo tiếp tục thống kê.

Tô Yên

“Thêm ở dung lượng não đi.”

“Leng keng, xin chờ trong chốc lát. Tăng thêm thành công.

Bảng trị số hiện tại là

【dung lượng não 】64

【giá trị thể lực 】90″

Tô Yên hỏi

“Minh giới cùng vị diện vừa rồi không có trị số?”

“Ân ······ ký chủ, Tiểu Hoa lúc ấy không nhạy. Vô pháp tiến hành thống kê, cũng không thể tuyên bố nhiệm vụ.

Chị coi như ······ vui vẻ một chút đi?”

Tô Yên nghiêm túc

“Chỉ có cho ta trị số, ta mới có thể vui vẻ.”

Tiểu Hoa cổ vũ

“Ký chủ, cố lên! Trị số khẳng định sẽ có!!”

“Bắt đầu nhiệm vụ đi.”

“Leng keng, ký chủ xin chờ trong chốc lát.”

Trước mắt Tô Yên tối sầm, mất đi ý thức.

Chờ đến khi nàng tỉnh lại là đang ở một chiếc xe ngựa, bên ngoài trời còn đang mưa.

Tô Yên nghe tiếng mưa rơi, cảm thụ được ẩm ướt trong không khí.

Mặt vô biểu tình.

Tiểu Hoa vốn dĩ đang muốn vui vẻ tuyên bố nhiệm vụ, khi nó nhận thấy được trời mưa, tức khắc liền tắt âm.

Thậm chí cũng đã quên nhiệm vụ mình cần giao.

Chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng kêu rêи thống khổ, còn có thanh âm gươm đao đâm vào thân thể.

Con ngựa chấn kinh, tựa hồ muốn chạy, hí vang một tiếng, đảo mắt liền bị chém giết.

Ầm vang một tiếng, tia chớp cơ hồ chiếu sáng toàn bộ không trung.

Bỗng nhiên, một nha đầu vén rèm lên, mở miệng nói

“Công chúa điện hạ, ngài chạy mau, ta yểm hộ ngài!”

Nha đầu kia hoảng loạn vô cùng, nhưng trong mắt mang theo quyết tâm thề chết bảo hộ.

Xem bộ dáng này, là bị tập kϊƈɦ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên nhíu mày, có điểm không kiên nhẫn nhìn nha đầu kia.

“Đi ra ngoài.”

Tỳ nữ sửng sốt, dậm chân một cái

“Công chúa! Ngài đi mau! Nếu không đi thì sẽ không kịp mất!!”

Tô Yên lại lần nữa mở miệng

“Đi ra ngoài.”

Giọng nói hờ hững, không kiên nhẫn lại xa cách.

Tỳ nữ có lẽ là bị khí thế này của Tô Yên làm cho chấn động, công chúa sao lại có bộ dáng như vậy?

Có lẽ, công chúa đã có chủ ý.

Tỳ nữ lên tiếng

“Vâng”

Sau đó rời khỏi xe ngựa.

Nhìn không thấy mưa to tầm tã bên ngoài, Tô Yên nhắm mắt lại, cảm xúc bực bội bất kham có một chút dịu lại.

Đương nhiên, cũng… cũng chỉ có một chút mà thôi.

Tô Yên đợi trong chốc lát, vẫn là an an tĩnh tĩnh, nàng mở miệng

“Lại chết máy?”

Tiểu Hoa lắp bắp nói

“Có…có Tiểu Hoa ở đây.”

Tô Yên

“Nói đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.