Đế Bá

Đế Bá – Chương 1298: Thú thổ mở (1)



Diệp Khuynh Thành mỉm cười nói:

– Kim Ô huynh đã hiểu lầm, thuật này chính là ta ngẫu nhiên có được, thực sự không phải là bí thuật của Thạch Phong quốc ta. Ngươi và ta là huynh đệ, vậy ngươi còn khách khí làm gì? Chỉ cần Kim Ô huynh ngươi có thể chém giết Lý Thất Dạ, ta là đại lực ủng hộ Kim Ô huynh, chỉ là một môn bí thuật đáng cái gì!

– Diệp huynh huynh đệ tình thâm như thế, ta liền không lời nào cảm tạ hết được, ngày khác Diệp huynh có địa phương dùng đến ta, Diệp huynh cứ việc phân phó là được.

Kim Ô Thái tử mười phần cảm kích nói.

– Kim Ô huynh, nói lời như vậy ta và ngươi cũng quá khách khí, ta cũng không phải ngoại nhân.

Diệp Khuynh Thành cười vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Sau khi Diệp Khuynh Thành đem bí thuật kia truyền cho Kim Ô Thái tử, lúc này Kim Ô Thái tử mới vội vàng hướng Diệp Khuynh Thành cáo từ, trước khi chia tay hắn nói ra:

– Mặc dù Diệu gia lão đầu sẽ không đem Tiên Đế chân khí cho ta, nhưng mà, Kim Ô tộc ta cũng có vô thượng bảo vật! Chờ ta mời ra bảo vật, nhất định sẽ tự tay giết Lý Thất Dạ.

– Kim Ô huynh là mã đáo thành công, đến lúc đó ta tự mình vì Kim Ô huynh áp trận, vì Kim Ô huynh hoan hô!

Diệp Khuynh Thành vừa cười vừa nói. Nghĩa bạc vân thiên, thái độ mười phần chân thành!

Đưa mắt nhìn Kim Ô Thái tử đi xa, Diệp Khuynh Thành thu hồi ánh mắt, lộ ra tiếu dung nồng đậm.

– Công tử, ngươi cảm thấy Kim Ô Thái tử sẽ thành công sao?

Qua hồi lâu sau, Phi Vân Tôn Giả xông ra, chậm rãi nói.

– Thành công?

Diệp Khuynh Thành lắc đầu, nói ra:

– Đó là tuyệt đối không thể nào, hắn đây là đi chịu chết, nếu như Lý Thất Dạ dễ dàng giết chết như vậy, Dược quốc còn cho phép hắn làm càn!

– Công tử chẳng phải là bị mất môn bí thuật này sao?

Phi Vân Tôn giả nói ra.

Diệp Khuynh Thành đã tính trước nói:

– Chỉ là một môn bí thuật, đây coi là cái gì. Nếu như Kim Ô Thái tử chết, như vậy, Lý Thất Dạ sẽ phiền toái, Kim Ô tộc tuyệt đối sẽ không bỏ qua, lấy lực ảnh hưởng của Kim Ô tộc tại Đề Thiên Cốc, Đề Thiên Cốc tuyệt đối sẽ hướng Lý Thất Dạ khai chiến, đến lúc đó, liền là thời điểm lật tung trời!

– Nếu Kim Ô Thái tử chết rồi.

Nói đến đây, Diệp Khuynh Thành hai mắt ngưng tụ, lộ ra cười lạnh nói:

– Diệu Thiền chỉ sợ là thương tâm gần chết, thậm chí là sẽ tìm Lý Thất Dạ liều mạng. Ta ngược lại thật muốn xem thử vị đệ nhất thiên tài chân chính của Đề Thiên Cốc này cường đại cỡ nào! Nếu Diệu Thiền chết rồi, vậy cũng bớt đi ta không ít chuyện, thiếu một cái kình địch, đây sao lại không làm!

– Công tử cơ trí, cử động lần này nhất tiễn song điêu, coi như Lý Thất Dạ lại có thủ đoạn, cũng trốn không thoát lòng bàn tay của công tử.

Phi Vân Tôn Giả không khỏi tán thán nói.

Lúc này, Diệp Khuynh Thành nhìn phía xa, cảm khái nói ra:

– Đáng tiếc dạng nữ tử tuyệt thế vô song như Diệu Thiền này, đây là nữ tử tốt cỡ nào a, trí dũng song toàn, huệ tâm lan chất. Có thể lấy được dạng nữ tử này, đây là sự tình bao nhiêu nam nhân tha thiết ước mơ.

– Đáng tiếc, Kim Ô hết lần này tới lần khác là một cái bao cỏ, chỉ có một thân thiên phú thì có ích lợi gì!

Diệp Khuynh Thành nở nụ cười gằn, nói ra:

– Nếu Kim Ô cùng Diệu Thiền kết làm phu thê, bọn hắn là cầm sắt hòa minh, coi như là ta cũng phải kiêng kị ba phần! Hai người bọn họ kết hợp, tuyệt đối là đáng sợ. Đáng tiếc, đáng tiếc, Kim Ô lại không có trân quý chút nào!

– Diệu Thiền đích thật là nữ tử không tầm thường, mặc dù thanh danh không hiển hách, nhưng tuyệt đối không thua gì người khác.

Phi Vân Tôn Giả nói ra.

– Cái này đều sẽ trở thành quá khứ, Kim Ô Thái tử vừa chết, coi như Diệu Thiền không tìm Lý Thất Dạ liều mạng, chỉ sợ cũng là thương tâm gần chết, từ đó lánh đời, đến lúc đó, nàng đối với ta cũng không tạo thành hiếp gì uy.

Diệp Khuynh Thành là đã tính trước nói.

Qua một hồi lâu, Diệp Khuynh Thành thu hồi ánh mắt, phân phó Phi Vân Tôn Giả nói ra:

– Ngươi đi cùng đại ca ta nói một chút, ta chuẩn bị đi khiêu chiến Mai Ngạo Nam, vì tam đệ chết đi báo thù!

– Công tử đây là. . .

Nghe nói như thế, Phi Vân Tôn Giả không khỏi ngơ ngác một chút, hắn hiểu được công tử của mình là thế nào người!

– Đương nhiên, ta cho ngươi đi, không chỉ là nói với hắn một tiếng. Ngươi hẳn là nói bóng nói gió một chút, đến lúc đó, thời điểm ta khiêu chiến Mai Ngạo Nam, đại ca ta có thể suất lĩnh mười tám Thiên Thiếu đi quét ngang Đế Cương, nên là thời điểm bọn hắn thành danh rồi.

Diệp Khuynh Thành nói ra:

– Về phần làm thế nào, không cần ta nhiều lời đi.

– Điểm này công tử ngươi yên tâm, đến lúc đó Cửu Đầu Sư Đế cùng mười tám Thiên Thiếu tuyệt đối sẽ động thủ đối với Đế Cương, chuyện này liền để ta lo.

Phi Vân Tôn Giả nói ra.

– Ừm. Rất tốt. Ngươi làm việc ta yên tâm. Đến lúc đó ta yên tâm dẫn dắt Mai Ngạo Nam rời đi.

Diệp Khuynh Thành gật đầu nói.

– Sau khi Mai Ngạo Nam rời khỏi, Đế Cương liền rắn mất đầu, đến lúc đó, Cửu Đầu Sư Đế cùng mười tám Thiên Thiếu quét ngang Đế Cương, chẳng phải là dễ như trở bàn tay?

Phi Vân Tôn Giả không phải mười phần khẳng định nói ra.

– Tôn giả, ngươi lại quá khinh địch.

Diệp Khuynh Thành lắc đầu nói ra:

– Nếu như vậy cũng có thể quét ngang Đế Cương, ngươi cảm thấy ta sẽ để cho Mai Ngạo Nam nhảy nhót đến bây giờ sao? Mai Ngạo Nam dễ dàng giết chết như vậy, nàng liền không xứng trở thành kình địch của ta!

– Ý của công tử là?

Phi Vân Tôn Giả do dự một chút, nói ra:

– Chẳng lẽ, công tử đây là muốn để mười tám Thiên Thiếu đi chịu chết. . .

Nói đến đây, hắn lập tức ngừng lại.

– Cái này gọi là hi sinh!

Diệp Khuynh Thành nhàn nhạt nói ra:

– Muốn thành đại sự, tất có lấy hay bỏ! Nên đến thời điểm chấm dứt! Sau khi Bệ Ngạn thú thổ kết thúc, hết thảy đều kết thúc! Tiễn Long thế gia cũng tốt, chư đế thống tiên môn cũng được, đều nên kết thúc! Đến lúc đó, ta ổn thỏa vị trí đệ nhất, không người có thể rung chuyển. Đến ngày đó, bất luận là ai. Bất luận là dạng truyền thừa gì, đều phải lùi tránh cho ta! Không ai có thể ngăn cản ta thông hướng con đường Tiên Đế!

Nói đến đây, hai mắt hắn mãnh liệt.

– Ta hiểu được.

Phi Vân Tôn Giả hai mắt sáng ngời, nói ra:

– Nếu như nói, mười tám Thiên Thiếu chết ở trong tay Đế Cương, như vậy, mười tám đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn tuyệt đối sẽ không bỏ qua, đến lúc đó, một bút này coi như là đổ trên đầu Tiễn Long thế gia! Đến lúc đó, công tử đăng cao nhất hô, có thể hiệu triệu mười tám đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn đối địch với Tiễn Long thế gia!

– Tôn giả a, ánh mắt chiến lược của ngươi, đích thật là ném khẩu vị của ta, ngươi vẫn là nhìn cạn một chút.

Diệp Khuynh Thành cười nói:

– Đây chỉ là một trong những mục đích trong đó, cử động lần này cũng là dò xét ranh giới cuối cùng của Tiễn Long thế gia một chút, có thể biết ranh giới cuối cùng của Tiễn Long thế gia, liền có thể biết ranh giới cuối cùng của Dược quốc, Ngự Thú thành.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.