Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Dụ Dỗ Đại Luật Sư – Chương 563



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 563: Không thể chữa bệnh

“Được”

Ngôn Minh Hạo thở phào nhẹ nhõm, thật tốt là thiếu phu nhân cũng không có buông tha.

Coi như là thư kí của người giàu nhất nước Nguyệt Hàn, mạng lưới giao thiệp của Ngôn Minh Hạo cũng coi như không tệ, rất nhanh tìm được một vị bác sĩ Trình ở nước Nguyệt Hàn, bác sĩ Trình mặc dù đã về hưu nhiều năm, nhưng mà ở trong phương diện nghiên cứu bệnh tâm lý này rất tốt.

Xế chiều hôm đó, Ngôn Minh Hạo đi cùng với Khương Tuyết Nhu đến gặp mặt bác sĩ Trình.

Bác sĩ Trình sau khi nghe được biến hóa bệnh tình của Hoắc Anh Tuấn, đỡ đỡ kiếng lão, nói: “Tôi đã từng cùng với bác sĩ tâm lý đứng đầu nước Áo trao đổi với nhau, nghe bọn họ nhắc qua ở nước Áo thời xưa có thuật thôi miên cố xưa, có thể sửa đổi tình cảm và trí nhớ của một người, triệu chứng này của bạn cô cũng có chút tương tự:”

Khương Tuyết Nhu chấn động một cái, vội vàng hỏi: “Cái này có thể trị hết không”

Bác sĩ Trình cười khổ một tiếng: “Đều nói cái này thuật thôi miên này rất cổ xưa, tôi cũng chỉ là nghe những người bạn bác sĩ tâm lý nước Áo nói, trên căn bản không có gặp qua, ở trong giới y học loại y thuật ác độc này là bị cấm dùng, hơn nữa nghe nói sẽ không có người dám dùng cái này, bởi vì điều khiển trí óc cảm tình của người khác là một chuyện rất khó khống chế, trước kia người thi thuật mười lần thì có tám lần sẽ biến người kia thành kẻ ngu, cho nên dần dần cũng bị người ta quên lãng”

Khương Tuyết Nhu với Ngôn Minh Hạo đồng thời hoảng sợ.

Không nghĩ tới Nhạc Hạ Thu sẽ ác như vậy, lại nhẫn tâm đối với Hoắc Anh Tuấn sử dụng loại cấm thuật thôi miên này, đây chính là người mà cô ta yêu sao.

Cũng thật may bên trong mười lần thì Hoắc Anh Tuấn năm ở hai lần đó không có biến thành kẻ ngu.

“Thật một chút xíu cơ hội cũng không có sao?” Khương Tuyết Nhu không cam lòng hỏi.

“Đúng vậy, bác sĩ Trình, ông suy nghĩ lại một chút đi” Ngôn Minh Hạo vội vàng nói: “Mặc dù ông đã về hưu, nhưng tôi biết ông là bác sĩ tâm lý kiến thức rộng nhất ngước Nguyệt Hàn.”

Bác sĩ Trình thở dài: “Tôi nhất định là không trị hết, bác sĩ sẽ chữa được bệnh này trên thế giới cũng không còn mấy người, nhưng mà tôi cũng khuyên các người cũng đừng chữa, bởi vì quá trình chữa khỏi sẽ càng nguy hiểm, chỉ có 1 phần trăm tỷ lệ chữa thành công, cho nên tôi chưa có nghe nói qua có người thành công, phỏng đoán người tiếp nhận chữa khỏi trên căn bản đều trở thành kẻ ngu”

Khương Tuyết Nhu đầu óc đều trống rỗng, tim cũng như: ngưng đập vậy.

Khương Tuyết Nhu nhếch môi.

Nào chỉ là xui xẻo một chút, thật ra là sống không bằng chết đó..

“Bác sĩ Trình, cám ơn ông.”

Cô đứng dậy thất hồn phách lạc đi ra khỏi nhà bác sĩ Trình.

Ngôn Minh Hạo lo lăng đuổi theo: “Thiếu phu nhân… “

“Cậu đừng gọi tôi là thiếu phu nhân nữa, có lẽ rất nhanh thì tôi sẽ không còn là như vậy nữa” Khương Tuyết Nhu mờ mịt nhìn dòng xe chạy bên đường.

Một đoạn hôn nhân êm đẹp, cô không biết mình tại sao phải gặp phải loại chuyện này.

Cô cũng không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai điều gì.

“Tôi cũng không nghĩ tới Nhạc Hạ Thu sẽ trở nên đáng sợ như vậy, Cậu cả bọn họ cũng nhất định không nghĩ tới” Ngôn Minh Hạo hết sức lo lắng nói.

“Ngôn Minh Hạo, chúng ta cũng không nên làm cái gì, nếu như cưỡng ép chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn, anh ấy sẽ trở thành kẻ ngu, cứ để cho anh ấy như vậy đi, tôi thối lui”

Coi như trời không thương cô, nhưng ít nhất trừ tình cảm bị người bên ngoài thôi miên, hành động cử chỉ của anh vẫn là người bình thường, vẫn là người giàu nhất nước Nguyệt Hàn được người người tôn kính.

“Vậy cô thì sao ?” Ngôn Minh Hạo thật cảm thấy cô rất đáng thương.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.